Đi học lái xe (2)

1. Hôm nọ mình đi học lái xe. Tập chạy xe ở ngoài đường, do mãi mê nói chuyện với thầy nên mình không phản ứng nhanh được với đèn giao thông sắp chuyển màu.
[ Thầy la mình.`+*>*+L#’DKJ“ ]
Mình bảo “ Xin lỗi thầy, vì em tập trung nói tiếng Nhật nên quên tập trung ra đường.”




2. Rồi khi giảm tốc, xác nhận và xin đèn xi nhan để qua đường. Cách để biết thời điểm thích hợp để xin đèn xi nhan ( không quá sớm cũng không quá muộn) là vạch chia đường cắt đứt khoảng 3 đoạn vạch đứt . Mình đã xin sớm hơn.
[ Thầy lại la mình #$&’&%$#”$$#.]
Mình bảo “ Vì em đã đếm rồi mà. Em đếm thành 3 đoạn thiệt mà.”

3. Trên đoạn đường quy định tốc độ 40km/h. Mình không quan sát thấy biển báo nên đã chạy quá tốc độ là 42km/h. ( Hoặc là chạy chậm hơn với đường quy định 50km/h)
[ Thầy la mình *`&%$##$%&* ]
Mình bảo “ Vì tối quá, em không thấy cái biển báo nào hết. Em vẫn đang tìm đây, thầy ơi”

Thầy chốt lại “ Anh chan thích iiwake ( nghĩa là ngụy biện, đưa lý do cho hành động sai của mình) quá nhỉ? Lúc nào cũng iiwake và iiwake.”

Mình giật mình nghĩ: Ơ, lý do hợp lý mà. Sao lại gọi là iiwake được nhỉ?
Thầy bảo là: “Sai là sai. Không có bất cứ lý do nào để có thể chấp nhận hành động của mình. Một người lái xe oto giống như cầm trên tay thanh kiếm, có thể giết chết bất cứ ai. Không thể nói tôi vượt đèn vì mãi nói chuyện bằng tiếng Nhật, càng không thể nói tôi chạy quá tốc độ vì tôi tìm hoài không thấy bảng báo. Những lúc như vậy Anh chan chỉ cần bảo: Em hiểu rồi là đủ. “
「だめはだめだよ。」

Khi thầy nói xong. Mình lại giật mình tự nhận thấy “ Quả thật là vậy. Hình như em hay vậy thật. Có lẽ do thói quen khi ở Việt Nam thầy ạ”. Thầy cũng bảo học trò Việt Nam nào của thầy cũng iiwake nhiều. Tao cũng nghĩ người Việt chúng bây thích iiwake.
Nghe thế này, cũng hơi sôi máu rồi. Nhưng mà chính mình cũng phải công nhận, trong vô thức có quá nhiều lý do nguyên do để biện minh cho hành động của mình. Mình cần phải bỏ thói quen iiwake trong vô thức này.
「アンちゃんは言い訳が好きー」と言われることを失くしたいー

Bài học có được: Khi ai đó góp ý lỗi sai cho mình. Điều đầu tiên là phải chấp nhận lời góp ý của người khác trước và bảo em hiểu rồi, em sẽ xem xét lại. Rồi bình tĩnh xem xét lại bản thân, xem tính cách của mình đã phù hợp ở xã hội ( nơi mà văn hóa khác biệt) hay chưa, quan điểm của mình thật ra đã đúng hẳn hay chưa? Tại sao người ta nhìn ở góc nhìn nào mà có thể nhận định mình sai? Tiêu chuẩn nào quyết định như vậy? Thay vì nhanh mồm lý giải cho người khác lý do mình làm như vậy, chỉ làm người góp ý thêm khó chịu và nổi giận với mình, bởi vì mình đang ngu mà tỏ ra nguy hiểm.

 

 

Comments

comments

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close
error: Tôn trọng bản quyền!!!